sẽ hỏng mất nhẹ chút

Read Chương 1 from the story [ Song Tính Hệ Liệt - 3 ] Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút! by kween_alice_choe (Alice Choe) with 23,525 reads. caoh, songtính, dammi. Sáng s Chương 2: Cậu sẽ hỏng mất. Chương trước Chương tiếp. Dục vọng chiếm lĩnh đến tận lỗ chân lông của Kiều Tâm, hạ thân chưa từng có ai động vào mà giờ đây lại bị Cố Thành An liếm láp hoa huyệt. Hắn đưa đầu lưỡi vào trong, bắt chước động tác làm tình mà ra vào. Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến. Thể loại: 3P, song tính, sinh tử, hiện đại, vườn trường sinh hoạt, tổng thụ, thoải mái, H văn. Paring: Nghiêm Tiểu Tiểu ( thụ ) x Th Nghiêm Tiểu Tiểu đơn thuần không phát hiện bạn thân có ý khác, mắt nhìn bàn học có chút chột dạ trả lời. Cậu không phải cố ý gạt An Tư, cậu chỉ không muốn khoe khoang, không muốn người khác biết mình là người thừa kế một tập đoàn! Chương 2: Cậu sẽ hỏng mất [ Chuyển Ver ] [ Taegi] Lão Công Thao Nhẹ Nhàng Thôi Chương 2: Cậu sẽ hỏng mất « Chương Trước. Quản Lý . Sửa Chương; Bất quá hắn mới ɭϊếʍ một chút nơi này liền có d*m thủy chảy ròng ròng. Giống như bên trong chứa đựng một con suối vậy. Partnersuche Für Menschen Mit Geistiger Behinderung. Chương 7 “Ta nhớ rõ lần đầu tiên của hoa huyệt hình như là ngươi đâm đi!” Ca ca khẽ nhíu mày nhắc nhở, đệ đệ ngu ngốc này sao lại mắng chính mình là rùa rụt đầu. “Không thể nào! Ta nhớ rõ ràng là ngươi đâm!” Đệ đệ lập tức lắc đầu. “Đừng có chối! Chính là ngươi đâm rách, lúc ấy ngươi còn khiến tiểu dâm đãng này chảy rất nhiều máu, đau đến phát khóc.” Việc này hắn nhớ rất rõ, lúc ấy dọa họ gần chết. “Thối lắm, rõ ràng là ngươi đâm em ấy tới chảy máu, khóc lớn tới đáng thương, ngươi đừng nói ta.” Hắn cũng nhớ rất rõ ràng, muốn vu khống cho hắn, không có cửa đâu! “Đủ rồi! Các anh có muốn làm hay không, không làm liền cút ra ngoài cho ta!” Nhân vật chính đang bị họ thảo luận mặt đỏ như muốn chảy máu, ảo não mắng nhỏ. Cậu thật sự cũng bị họ làm tức chết, vấn đề loại này mà cũng có thể ở trên tàu điện ngầm toàn người là người mà cãi nhau, chẳng lẽ họ thật sự không sợ bị người khác nghe được, làm cho họ không còn mặt mũi mà sống sao! Họ có thể không biết xấu hổ, không phải người nhưng cậu còn muốn mặt mũi, muốn làm người đấy! “Tốt lắm, đừng cãi cọ! Làm chính sự quan trọng hơn, xem ra tiểu dâm phụ này muốn bị chúng ta thao nhiều hơn, chúng ta phải làm thật tốt, cứ vậy đi!” Ca ca nói với đệ đệ, côn thịt đâm vào càng lúc càng nhanh càng mạnh hơn như muốn trả thù, càng lúc càng chơi mông nhỏ tốt hơn. Tiểu dâm đãng này muốn làm họ cút ra, cần phải “dạy dỗ” thật tốt mới được! “Có lý, em ấy muốn bị chúng ta thao, chúng ta liền thao chết em ấy là được!” Đệ đệ cũng tức giận dùng sức cực mạnh mà đâm loạn, tựa hồ thật sự muốn đem hoa huyệt nho nhỏ đâm nát, đâm cậu đến chết. Một cái huyệt bị đâm đã đủ để cậu dục tiên dục tử, mà giờ hai huyệt đều bị hai cái côn thịt siêu cấp thô bự liều mạng đâm vào rút ra, cậu quả thực sắp phát cuồng, sướng muốn khóc, hai chân không khống chế được đá loạn trong áo gió. Quần ngoài cùng quần lót bị cậu cởi đến đầu gối cũng tuột xuống mắt cá chân, mà túi sách nhẹ ở trên vai cũng theo lay động của cậu mà nhẹ nhàng nảy lên nảy xuống… Hai huyệt đều bị nhồi đầy tràn, một chút khe hở cũng không có, tiểu huyệt thích đến “rơi lệ không ngừng”, kích động tới mức không ngừng chảy ra nước dâm, nhỏ xuống sàn tàu điện ngầm, may mà hành khách rất đông đứng ở chỗ chật chội này cũng không để ý tới mặt sàn. Đâm chọc dã man, mãnh liệt khoái cảm lại mang theo cảm giác căng đầy quen thuộc, càng nhiều là khoái cảm tiêu hồn phệ cốt, cảm giác vừa đau vừa thích làm thân thể uốn éo càng thêm lợi hại. Cậu đột nhiên dâng lên cảm giác sợ hãi rằng thân thể đột nhiên sẽ bay bổng tan rã mất, sợ hãi nép chặt vào lồng ngực ấp áp rắn chắc phía trước, muốn cảm nhận được sự an tâm. Bỗng dưng, hai chân đang quá mức hưng phấn khẩn trương dùng sức đá ra, chân trái đá đến cửa xe đau đến mức khiến cậu nhíu mày, mà chân phải lại cách áo gió đá vào hành khách đứng bên cạnh. “Ai đá ta…” Nam nhân da trắng trung niên lập tức phẫn nộ quay đầu mắng, khi nhìn thấy hai anh em cao lớn cường tráng giống như xã hội đen lập tức sợ tới mức câm miệng, mau chóng quay đầu đi. Đầu sỏ đá người nghe được tiếng của nam nhân da trắng trung niên thì sợ tới mức ngừng thở, nhưng sau đó phát hiện ra người đó không biết vì sao lại im miệng thì nhẹ nhàng thở ra. Thật sự là mạo hiểm, còn nghĩ là lần này chết chắc rồi! “Tiểu dâm phụ, ta nhờ em động tác nhỏ chút, đừng đá loạn.” Bàn tay to của đệ đệ vỗ vỗ mông nhỏ đang cưỡi trên hai cái côn thịt của anh em họ, côn thịt lại cố ý đâm mạnh, càng đâm càng sâu, quy đầu luôn luôn tìm kiếm muốn đâm vào hoa tâm ở sâu bên trong. Chỉ cần nghĩ làm như vậy có thể khiến cho thiên hạ đang cưỡi trên côn thịt khóc đến chết đi sống lại, lộ ra biểu tình đáng yêu muốn phát điên, đó là biểu tình hắn yêu nhất! Cậu cùng họ đã làm tình rất nhiều lần, lập tức phát hiện ra ý đồ của đệ đệ, tức giận tới mức muốn cắn hắn. Hắn không phải là điên thật rồi chứ, ở trên tàu điện ngầm muốn đâm vào hoa tâm cậu, đó chẳng phải là muốn chuyện của họ bại lộ cho mọi người đều biết sao! Giờ đây cậu đã sắp nhịn không nổi muốn rên rỉ kêu to rồi, nếu hắn thật sự đâm vào hoa tâm, cậu nhất định thích tới hét hỏng yết hầu, đến lúc đó mà người trên tàu còn không phát hiện họ đang làm gì thì tất cả đều là đồ ngu ngốc! So với đệ đệ tà ác, ca ca ở phía sau tốt hơn một chút, hắn vẫn rất đúng mực, tuy rằng đâm vào rất sâu nhưng không đụng tới cúc tâm. Chuyện họ đang làm nếu thật sự bị người khác phát hiện khẳng định sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái, vẫn là nên khống chế một chút! Khi côn thịt của đệ đệ đâm tới nơi sâu không tưởng nổi, sắp đụng vào hoa tâm hắn tìm kiếm đã lâu, đột nhiên phía sau vang lên tiếng thét chói tai thật dài, so với tiếng kêu vừa rồi khi cậu bị song long nhập động còn khoa trương hơn. “Ví tiền của ta không thấy, có trộm!” Nữ nhân nhìn không rõ bao nhiêu tuổi hét lớn. “Trên tàu có trộm, mọi người mau tìm ra tên trộm!” “Cái gì, có người bị trộm ví tiền, mau gọi nhân viên công tác của tàu tới đây!” Tất cả hành khách lập tức kêu lên, nhất thời toàn bộ toa tàu đều sôi trào, nhân viên công tác ở phía trên đều chạy tới đây. “ Các ngươi mau nhìn hai người kia thoạt trông rất kì lạ, có phải họ trộm ví tiền hay không!” Có người nghi ngờ nhìn hai huynh đệ đang làm tình nhân phát cuồng ở sát cửa xe. “Đúng, bọn họ ăn mặc thật kỳ quái, khẳng định không phải là người tốt!” Tầm mắt mọi người không hẹn mà gặp cùng hướng về phía hai anh em. “Ta nhớ rõ lúc mới lên tàu, phía trước họ còn có một người vóc dáng nhỏ, người kia sao không thấy đâu nữa? Ví tiền nhất định là do người nhỏ con kia trộm, mọi người mau tìm ra người đó! Hai người kia cũng bắt lại, họ nhất định là đồng bọn của tên nhỏ con kia!” Nam nhân trung niên vừa bị đá kia cũng kêu la, mượn cơ hội báo thù. Đại chiến 3P mới tiến hành được một nửa, ba người đang chơi thích thú hoàn toàn choáng váng, không bao giờ tưởng tượng được là họ sẽ bị nghĩ là kẻ trộm ví tiền. Không đợi họ có phản ứng gì, hai sắc lang đã thấy nhân viên công tác đi về phía bọn họ. “Phiền các cậu theo chúng tôi tới phòng nghỉ phía trước, chúng tôi hoài nghi các cậu ăn cắp trên tàu điện ngầm, cần soát người. Còn có đồng bọn vóc dáng nhỏ nhắn của các cậu đang ở đâu, gọi hắn chạy ra đây, chúng tôi cần khám người!” Mấy nhân viên công tác nhìn hai an hem cực kỳ giống xã hội đen, vô cùng không khách khí nói. Xem ra nhân viên công tác đã nghĩ họ chính là tên trộm, không có biện pháp a, nhìn toàn toa tàu chỉ có hai anh em ăn mặc kỳ lạ nhất, vừa nhìn đã thấy không giống ng tốt, mà cái người có vóc dáng nhỏ nhắn lại biến mất một cách kỳ lạ lại khiến người ta nghi ngờ nhiều hơn, nói thật nếu không có họ thì cũng không có ai để nghi ngờ. “Đại hổ, bây giờ phải làm sao?” Sắc lang vẫn cắm côn thịt ở hoa huyệt không rời khỏi nhìn ca ca của mình hỏi bằng tiếng Trung, Hôm nay thật con mẹ nó đen đủi! “Còn có thể thế nào, đương nhiên là chạy!” Ca ca cũng chưa rời khỏi cúc huyệt dùng tiếng Trung trả lời. Bọn họ không lấy ví tiền, nhưng ba người đều không mua vé, vấn đề này cũng không là gì. Mấu chốt là vừa đi phòng nghỉ khám người lập tức sẽ lộ ra cái mông trần trụi đang nuốt hai côn thịt lớn của người “mất tích” kia. Bí mật thân thể của Tiểu Tiểu cũng sẽ bại lộ, đến lúc đó họ thật sự sẽ lên báo, làm cho toàn nước Anh sẽ biết mặt. “Ok! Tiểu Tiểu, ngồi yên, ôm chặt chúng ta!” đệ đệ sắc lang nói với “vóc dáng nhỏ nhắn” đang hoang mang lo sợ trong áo gió, tàu điện ngầm đã tới bến, sẽ lập tức mở cửa. Nhân viên công tác nghe không hiểu tiếng Trung nghi hoặc nhìn bọn họ, đang định nếu họ không phối hợp liền cưỡng chế đem đên phòng nghỉ, tàu đến bến, cửa tự động mở ra… “Chạy!” Hai anh em sắc lang đã chuẩn bị sắn sàng đồng thời hô lên, liền ôm tình nhân còn đang cưỡi trên côn thịt của họ lao ra khỏi cửa tự động, bằng tốc độ nhanh nhất đào tẩu. Không có biện pháp, nhiều người vây quanh như vậy, họ căn bản không có khả năng cũng không có thời gian để tình nhân rời khỏi côn thịt của họ để mặc quần vào cùng chạy. Động tác bỏ trốn thật nhanh, làm cho côn thịt đang chôn sâu trong hai tiểu huyệt cùng lúc đâm vào hoa tâm cùng cúc tâm ở nơi sâu nhất, khiến cho “người nhỏ nhắn” trốn trong áo gió vội muốn chết, sướng tới mức không kiềm chế nổi mà dâm đãng kêu lên… “Bọn trộm chạy trốn, mau đuổi theo!” Nhân viên công tác hét lớn, chạy nhanh đuổi theo, đồng thời dùng bộ đàm thông báo cho các nhân viên khác tới giúp đỡ bắt giữ tên trộm. “Hình như giữa hai tên trộm còn ôm một người, thanh âm kia thật kỳ lạ, hình như là…” Nhóm hành khách trên tàu điện ngầm chỉ trỏ hai anh em sắc lang đã chạy xa kinh ngạc kêu lên, còn có mấy tên nam thanh liên hạ lưu huýt sáo cười. Lỗ thịt phía sau quả thật giống âm thịt đằng trước đã có chút ngứa, muốn bị đùa bỡn, cậu ngoan ngoãn nhướng người lên phía trước, lỗ thịt vẫn trốn nay xuất hiện trên màn hình. Cũng bị các gậy thịt sớm khai thác, lỗ thịt so với âm đạo còn thêm phần kiều diễm, nhan sắc so với của người bình thường thì thâm hơn, để người ta vừa nhìn thấy là đã muốn làm. Nghiêm Tiểu Tiểu lấy hai ngón bên tay phải đi "chăm sóc" lỗ hậu nho nhỏ, vô cùng thuần phục cùng một lúc đùa bỡn ba vị trí mẫn cảm nhất, để có thể tự mình càng đạt thêm nhiều khoái cảm. Trước đây họ thường xuyên dạy cậu cách "tự an ủi", nên cậu biết đùa bỡn thế nào để làm mình sướng nhất... "Ân ngô.... A..... Nga...." Tiếng rên rỉ mà ngay cả mình cũng không dám tin cứ theo miệng mà đứt quãng dứt ra, để truy tìm càng nhiều khoái cảm, hai tay càng tà ác đùa bỡn chính mình. Tay trái vẫn tiếp tục chà xát dương vật nhỏ càng lúc càng hồng, lỗ tiểu thích đến nỗi phun ra vài "giọt sương" be bé, ngón cái tay phải bóp thả "nụ hoa", còn ngón cái thì tiến ra tiến vào âm đạo nhỏ hẹp, ngón áp út và ngón út chậm rãi vói vào lỗ hậu cũng nhỏ hẹp không kém. Tay cậu rất nhỏ, dù là 4 ngón nhưng vẫn không thô bằng phân nửa gậy thịt đàn ông, cho nên dễ dàng đi vào, hoàn toàn không thấy đau, chỉ là có hơi trướng trướng một chút... "A.... Úc...." Nghiêm Tiểu Tiểu vừa đút vừa phát ra hai tiếng rên vô cùng dâm đãng, đầu ngón tay vừa mới đi vào đã bị hai lỗ nhỏ ngậm lại, không muốn để ngón tay đi mà thay vào đó hãy đâm vào thật sâu, bên trong vẫn giống như trong trí nhớ, vừa trơn vừa nóng, làm cho ngón tay cậu run nhè nhẹ. Cậu đột nhiên có một ý tưởng rất kỳ quái, không biết sẽ là cảm giác gì nếu dương vật nhỏ của mình cắm vào đây nhỉ? Nhất định rất thoải mái! Hai cái lỗ thịt nhỏ mặc dù bị họ đ* sắp hỏng, nhưng dương vật nhỏ vẫn còn là "trai tơ", chưa bao giờ đi vào cơ thể của ai hết... Trời ơi, lại suy nghĩ cái gì thế này? Sao mình lại có cái suy nghĩ hạ lưu vậy nè, nếu bị họ biết được, khẳng định họ sẽ nghĩ cách khiến cho dương vật nhỏ này tự cắm vào lỗ thịt của mình..... Nghiêm Tiểu Tiểu nhẹ nhàng lắc đầu, chuyên tâm tự an ủi, 4 ngón tay phân công kích thích hai lỗ thịt nhỏ hư không cơ khát, lúc ngón tay tại lỗ thịt trừu sáp, còn dùng đầu ngón tay quét vào vách thịt mập mạp... Ngồi bên kia máy tính cẩn thận thưởng thức mỗi một trạng thái và động tác của cậu, hai bạn Thiệu phấn khởi chết, bất giác tăng tiết tấu ma sát gậy thịt, tay cậu chỉ cần hạ xuống một chút, tay của hai anh em cũng hạ theo một chút... Đang lúc hai anh em họ Thiệu thích thú nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu tự an ủi, Nghiêm Tiểu Tiểu đột nhiên dừng lại, mắt nâu bịt kín một tầng hơi nước, đáng thương hề hề nhìn bọn họ, chu miệng kêu lên "Ngón tay chơi không đã, em muốn chơi với một thứ thô lớn hơn nữa...." Ngón tay rất mảnh, sao có thể tạo ra loại khoái cảm khi bị gậy thịt đâm vào một cách cường liệt được, cũng không thể đụng đến hai điểm nhạy cảm đang ngứa ngáy mà lại núp sâu trong các lỗ thịt, cảm giác trống rỗng càng ngày càng nghiêm trọng, cậu không thể không năn nỉ hai bạn trai giúp đỡ. "Anh nhớ hình như hồi lần đầu là em đâm vào!" Anh Trai" khẽ nhíu mày nhắc nhở, thằng em ngu ngốc này sao lại tự chửi bản thân mình chứ."Đâu! Em nhớ rõ ràng là anh tiến vào trước!" "Em Trai" lập tức lắc đầu."Đâu có, chính là em phá, lúc đó còn làm cho bé con này chảy rất nhiều máu, em ấy còn đau đến khóc." Việc này anh nhớ rất rõ ràng, lúc ấy quả thực hù chết bọn họ."Đã bảo không phải, rõ ràng là anh đâm em ấy đổ máu, đáng thương khóc lớn, còn đổ thừa cho em." Hắn cũng nhớ rất rõ, muốn vu khống à, không có cửa đâu!"Đủ rồi! Rốt cuộc hai anh có làm không? Không làm thì cút ra ngoài!" Nhân vật chính trong cuộc thảo luận đỏ mặt sắp chết, ảo não khẽ thực sự cũng bị bọn họ chọc tức chết, loại vấn đề này mà bọn họ cũng đem ra cãi trước mặt bàn dân thiên hạ. Bộ tưởng cậu không nghe được chắc!Hai người không biết xấu hổ, không muốn làm người nhưng tôi cần sĩ diện, cần làm người đó!"Được thôi, không cãi nữa! Chính sự quan trọng hơn, bé dâm đãng này muốn tụi mình làm. Một khi chưa làm cưng hài lòng, làm sao tụi anh rời đi được!" "Anh Trai" nói với "Em Trai", dương v*t càng đâm vào sâu trong vách thịt, khiến bên trong càng chảy ra nhiều nước, càng lúc càng làm cái mông nhỏ cảm thấy sung sướng. Bé dâm đãng này lại dám từ chối bọn họ, cần phải dạy dỗ lại đàng hoàng mới được!"Có đạo lý! Em ấy muốn bị đâm, thì tụi mình sẽ đâm chết em ấy!" "Em Trai" cũng khí lực cuồng loạn thọc vào, như thể muốn sáp nát cả bông hoa phía trước, như sẽ sáp đâm chết Tiểu Tiểu như lời hắn đã cái động bị đâm đã đủ cho cậu dục tiên dục tử, nay hai cái động đều bị hai căn dương v*t siêu lớn điên cuồng liều mạng đâm thọc vào, quả thật đã khiến cho cậu phát cuồng. Cậu thích đến khóc lên, hai chân không thể chịu nổi đá loạn trong áo khoác. Quần và quần lót bị tuột nay đã trượt xuống mắt cá chân, mà chiếc túi xách không nặng trên vai cậu cũng nhẹ nhàng lay động theo động tác của thân thể...Hai mặt trước sau đều được lấp tràn đầy, một chút khẽ hở cũng không có khiến cho hai lỗ nhỏ "lệ rơi không dứt". Cả hai nơi đều không ngừng kích động chảy ra dục dịch dâm loạn, dính xuống làm bẩn sàn tàu xe, cũng may không làm các hành khách đang chen chúc kế bên chú ý sáp lần này quá mãnh liệt dã man, có điều lại mang theo cảm giác trướng độn quen thuộc, nhưng thêm vào đó càng là khoái cảm được truyền qua tận xương tuỷ, thân thể càng lúc càng lắc lư, khiến cho cậu vừa đau vừa thích. Bỗng dưng bên trong cậu lại nảy ra một chút sợ hãi thân thể mình sẽ bị đem ra ngoài ánh sáng, cậu liền run rẩy bắt lấy lồng ngực ấm áp phía trước, muốn mượn lồng ngực này mang lại một chút an dưng, vì quá hưng phấn, khẩn trương, hai chân lỡ dùng quá sức, chân trái đá trúng cửa xe làm cậu đau đến nhíu mày, mà đùi phải cách áo khoác lại đá phải người hành khách bên cạnh."Ai đá tôi..." Người đàn ông trung niên da trắng phẫn nộ quay đầu mắng, ngặt nỗi khi nhìn thấy hai anh em cao lớn cường tráng lại mặc áo đen giống mafia, ông ta lập tức sợ đến mức câm miệng rồi quay đầu chạy sỏ đá người nghe được tiếng của người đàn ông da trắng sợ đến mức ngừng thở. Nhưng khi phát hiện người da trắng đó đột nhiên không phát ra tiếng động nào nữa, cậu thở phào nhẹ sự quá mạo hiểm, cứ tưởng lần này sẽ chết vì đá người rồi! "Bé dâm đãng, nhờ em nhẹ chút, đừng đá loạn nữa." "Em Trai" vỗ cái mông nhỏ đang cưỡi hai dương v*t của anh em họ, gậy th*t heo lại cố ý càng làm càng nhanh, càng đâm càng sâu, quy đầu luôn luôn hướng tới hoa tâm tại sâu bên chỉ cần làm như thế này thì thiên hạ trong lòng sẽ ngay lập tức khóc chết đi sống lại, rồi sau đó sẽ tạo ra những biểu cảm muốn phát điên lên nhưng lại rất khả ái, đó chính là vẻ mặt mà hắn yêu nhất!Đã được bọn họ nhiều lần làm chuyện yêu thương này với mình, cậu rất nhanh phát hiện ra ý đồ đen tối của "Em Trai", thật sự tức giận muốn cắn hắn một ngụm. Bộ hắn điên rồi sao, trên tàu điện muốn đâm vào hoa tâm, vậy chẳng khác gì làm bọn họ bại lộ!So với "Em Trai" tà ác phía trước, "Anh Trai" phía sau vẫn tốt hơn một chút. Anh vẫn rất đúng mực, tuy rằng anh vẫn đâm vào rất sâu nhưng không đụng vào cúc tâm ở bên trong. Nếu lỡ bị người khác phát hiện chuyện mà bọn họ đang làm bây giờ thì phiền phức nhất định sẽ không nhỏ, tốt hơn là nên khống chế một chút! Cây xúc xích của "Em Trai" đâm đến một vị trí không thể không sâu hơn được nữa ở bên trong. Khi sắp đụng đến vị trí của hoa tâm, đột nhiên lại có một tiếng la chói tai từ phía sau, so với "song long vào động" vừa rồi còn khoa trương hơn."Tiền của tôi không thấy, có kẻ móc túi!" Một phụ nữ chẳng rõ tuổi tác hét lớn."Trên tàu có trộm, mọi người mau tìm!""Cái gì?! Có người bị móc túi, mau gọi nhân viên công tác lại đây!"Các hành khách lập tức kêu lên, trong lúc nhất thời khắp toa tàu đều hoảng loạn, nhân viên công tác ở phía trước ngay lập tức chạy đến."Mọi người mau nhìn xem, hai người kia có vẻ kỳ quái, có thể chúng là kẻ trộm!" Nhân viên đứng tại cửa nghi ngờ nhìn hai anh em đang cuồng làm tình."Bọn họ ăn mặc thật kỳ quái, nhất định không phải là người tốt." Tầm mắt mọi người không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía hai anh em."Tôi nhớ lúc bọn họ lên tàu còn có một cậu thiếu niên nữa, sao bây giờ lại không thấy thiếu niên kia? Ví tiền chắc chắn đã bị thiếu niên kia trộm, mọi người hãy tìm thiếu niên đang mất tích kia đi! Hai người cao to cũng bắt lại, nhất định là đồng bọn của cậu thiếu niên đó!" Người đàn ông trung niên mới nãy bị đá cũng kêu la nói, mượn cơ hội báo chiến 3P mới tiến hành được một nửa, bọn họ lại đang trong cơn mê thích tiêu hồn, nào ngờ lại bị vu khống là cắp đợi bọn họ phản ứng, đã thấy nhân viên công tác đi tiến phía bọn họ."Phiền hai anh đi theo chúng tôi đến phòng nghỉ phía trước. Chúng tôi nghi ngờ hai anh có hành vi ăn cắp trên tàu. Còn cậu thiếu niên đồng bọn của hai hai đang ở nơi nào, hãy kêu cậu ta ra đây, không thì chúng tôi buộc phải soát người." Thấy hai anh em cực giống với xã hội đen, vài nhân viên công cực kỳ không khách ra nhân viên công tác đã cho rằng họ chính là kẻ ăn cắp. Không thể không nhìn quanh toa xe, thật sự chỉ có hai anh em bọn họ ăn mặc kỳ quái nhất, vừa nhìn thấy là biết không phải người tốt, mà cậu thiếu niên kia lại không hiểu sao "mất tích". Hiềm nghi càng lớn hơn nữa, thú thật nếu không nghi ngờ bọn họ thì ở đây chẳng còn người đáng nghi nào nữa."Đại Hổ, làm sao bây giờ?" Tên dê xồm em vẫn cắm phía trước không rút ra dùng tiếng Trung hỏi anh trai mình. Hôm nay thật là con mẹ nó không may!"Còn có thể làm gì nữa! Đương nhiên là chạy!" Tên dê xồm anh cũng không rút khỏi phía sau, dùng Tiếng Trung trả họ không có trộm bóp tiền nhưng cả ba người không ai là có mua vé, nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ. Mấu chốt là nếu đi phòng nghỉ soát người nhất định sẽ làm lộ cậu thanh niên "mất tích" đang cưỡi trên dương v*t bọn họ, bí mật cơ thể của Tiểu Tiểu cũng sẽ bị lúc đó bọn họ thực sự sẽ nổi tiếng, nhất định toàn bộ mọi người trên nước Anh sẽ biết đến bọn họ."OK! Tiểu Tiểu, ngồi yên, bám vào tụi anh cho chặt!" Tên dê xồm em nói với thiếu niên đang hoang mang lo sợ trong áo gió, nói xong lập tức chuẩn bị tư viên công tác không hiểu tiếng Trung hoài nghi nhìn bọn họ, nghĩ rằng bọn họ không muốn phối hợp, bèn bắt họ đến phòng nghỉ để soát người. Đúng lúc này tàu dừng lại, cửa tàu tự động mở ra..."Chạy!" Hai anh em yêu râu xanh chuẩn bị tẩu thoát đồng thời kêu lên, mang tình nhân của bọn họ đang cưỡi trên côn th*t lao ra khỏi cửa tự động, toàn tốc đào cách rồi, nhiều người như thế, bọn họ không thể, cũng không có thời gian đợi người yêu xuống khỏi dương v*t và mặc quần áo tác tẩu thoát nhanh này đã ảnh hưởng đến hai cây xúc xích đang đút sâu trong tận lỗ nhỏ, hai cây dương v*t này đâm thẳng vào chỗ hoa tâm và cúc tâm nơi sâu nhất, khiến thiếu niên tránh ở áo khoác khẩn trương muốn chết, thích đến không thể tự chủ cao giọng kêu dâm..."Tụi ăn cắp chạy rồi, đuổi theo mau!" Nhân viên công tác hét lớn, nhanh chóng đuổi theo, đồng thời thông báo cho các nhân viên công tác khác đến trợ giúp bọn họ."Hình như hai tên ăn trộm đó đang ôm một người, cái tiếng thật kỳ quái, giống như đang..." Các hành khách thấy hai anh em yêu râu xanh đã chạy thế là kinh ngạc kêu lên, bên cạnh còn có vài cậu trai trẻ tuổi hạ lưu huýt chương 7. Sáng sớm, trời đã xám xịt một vùng. Có vẻ trời sắp mưa, nhưng người Luân Đôn không lấy gì làm lạ. Thời tiết ở Luân Đôn là thời tiết điển hình ở nước Anh, vừa đến tháng 8 thì mưa rất nhiều, sang tháng 9 khi chính thức bước vào mùa thu thì lại càng mưa nhiều hơn. Có thể thường xuyên nhìn thấy có nhiều người mặc áo khoác rất dày, thậm chí có người mặc cả áo bến tàu điện ngầm nổi danh Fulham Broadway xuất hiện một người mặc áo lông, trên đầu đội một chiếc mũ chắn gió, không những thế còn đeo kính đen và khẩu trang, trên tay cầm một chiếc dù thời tiết lạnh, nhưng trang bị đầy đủ như cậu ta thật sự là khá khoa trương, đương nhiên sẽ làm người khác chú ý. Hiện tại đang là giờ đi làm, tới trường, mọi người đều vội vàng cho kịp thời gian, chỉ liếc cậu ta một cái rồi rời mắt đi, cũng không chú ý tới cậu ta quá túi sách cậu ta đeo trên vai, còn cả quần lộ ra ngoài áo lông, hẳn cậu ta vẫn là học sinh, đang chuẩn bị đến trường. Có điều cậu ta vẫn đứng ở điểm soát vé phía Bắc, không có đi qua soát ra cậu ta đã đứng ở chốt soát vé phía Bắc nửa giờ, nhưng hình như vẫn không có ý định rời đi, chưa mấy chốc đã đến thời gian đến trường, nếu còn không đi sẽ bị nhiên, cậu ta lấy điện thoại ra xem giờ, dường như có chút lo lắng, không thể đợi thêm nữa, nếu thật sự còn không lên tàu, nhất định sẽ bị muộn. Hôm nay là lễ khai giảng, học sinh mới như cậu ta tuyệt đối không thể đến muộn, nhưng mà...Cặp mắt giấu ở sau cặp kính đen nhìn chốt soát vé phía trước, nhanh chóng hiện ra vẻ e ngại, cậu ta thật sự rất khẩn trương, cậu ta không dám đi qua, bởi vì...Cậu ta không có mua vé! Điều này tức là cậu ta nhất định phải trốn vé, tuy rằng chốt soát vé này cũng không có nhân viên kiểm phiếu, đều là máy móc tự động, nhưng cậu ta vẫn sợ bị người khác phát hiện. Cậu ta chưa từng ngồi tàu, cũng chưa từng mua vé, cho nên đây là lần đầu tiên cậu ta trốn vé...Thời gian có hạn, phải lập tức quyết định là trốn vé hay tiêu tiền mua vé, bởi vì cậu ta 15 tuổi, có thể mua vé trẻ ta lấy một tờ tiền từ trong cặp, nhìn cậu non mịn nhỏ xinh, tay không có gân guốc, không lỗ chân lông to, chắc rằng cậu không phải người da trắng, mà là người châu Á da ta lấy tiền ra rồi cũng không lập tức đi nơi bán vé để mua vé, vẫn thật do dự, hình phạt mà bọn họ cho cậu ta chính là cậu ta phải đi tàu điện ngầm trốn vé để đến trường, nếu cậu ta dám vi phạm mệnh lệnh của họ, bị họ biết được không biết sẽ "xử lý" cậu ta như thế nào đến "xử lý", gương mặt sau khẩu trang m đỏ ửng, vẫn là nên tuân thủ ước định trốn vé thì tốt hơn. Dù sao cậu ta đã vì thế mà "vũ trang hạng nặng", miễn cho trốn vé thất bại bị người khác nhìn thấy bộ dáng. Ngộ nhỡ bị nhân viên công tác bắt được, thì cứ nói tiếng Nhật giả làm người Nhật Bản, không để ai phát hiện cậu ta là Hoa Kiều, làm người Trung Quốc mất tâm, cậu ta cất tiền lại vào túi, dùng sức hít một hơi, hướng tới cửa soát vé đi tới, bắt đầu lần "trốn vé" đầu tiên trong đời...Ba phút sau, cậu ta thành công ngồi trên tàu, rõ ràng là đã trốn vé thành công. Lần đầu tiên cậu ta chạy qua cửa soát vé, cậu ta vẫn lo lắng đề phòng, sợ bị người khác phát hiện cậu không mua vé. Lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cậu ta làm chuyện xấu, tâm tình thật phức tạp, trừ cảm giác sợ hãi khẩn trương còn có kích thích, trong lòng bất an không yên lại có chút hưng đầu tiên đi xe điện ngầm, cậu ta tò mò nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện trên tàu đều là người, nam nữ già trẻ đều có, đủ loại người toàn bộ đứng cùng một chỗ, không gian bé nhỏ trên tàu kín không còn kẽ hở, chật ních, không khí gò bó bí bách làm cho người ta cảm thấy đầu óc choáng là cậu ta tìm được chỗ ngồi, không cần phải đứng như những người khác... Ơ, đó là...Cậu ta đột nhiên nhìn thấy một bà lão phải hơn sáu mươi tuổi, tóc đã bạc phơ, lập tức đứng lên nhường chỗ cho bà. Tuy rằng không muốn đứng, nhưng càng không thể làm như không thấy bà lão, kính già yêu trẻ chính là truyền thống tốt đẹp của người Trung với lời cảm ơn của bà lão, từ sau khẩu trang truyền đến một giọng nói mềm mại dễ nghe của thiếu niên "Không có chi ạ." Tiếng Anh rất chuẩn, xem ra cậu ta ở nước Anh đã rất lâu ta mang theo túi sách dùng sức tiến đến cạnh cửa nơi có nhiều người đứng nhất, nơi đó có nhiều người che mình, có vẻ sẽ không dễ dàng bị người khác phát hiện, hơn nữa vừa đến nơi là có thể lập tức rời rằng thành công lên tàu, nhưng cậu ta vẫn như cũ sợ bị phát hiện chuyện trốn vé, lại nhìn xung quanh. Kỳ quái, sao không thấy bóng dáng của họ, bọn họ không phải nói là sẽ lên tàu giám thị cậu ta, bắt cậu ta nhất định phải trốn vé sao?Cặp mắt màu đen sau kính râm hiện lên một tia mê hoặc, đột nhiên mông nóng lên, có một bàn tay sờ lên mông cậu ta, dọa cậu ta nhảy dựng. Không đợi cậu có phản ứng, lại có một bàn tay từ phía sau đến ngăn chặn phía trước háng cậu...Không thể nào! Lần đầu tiên đi tàu điện ngầm liền gặp yêu râu xanh?!Con ngươi đen nhánh trong chốc lát hiện lên nhiều loại cảm xúc, đầu tiên là kinh hoảng, rồi mới là xấu hổ quẫn bách, cuối cùng là ảo não. Cậu ta đã từng nghe thấy tàu điện ngầm thường xuyên có yêu râu xanh lợi dụng những hành khách nữ, nhưng mà bất luận cậu gầy yếu ra sao cũng không giống nữ, tên dê xồm này sao lại...Chẳng lẽ tên này là đồng tính? Hay là... hẳn là không! Làm sao tên đó có thể phát hiện bí mật của cậu ta được, nhưng mà bất luận thế nào, bị sờ mó thật sự là không hay ho, phải nhanh thoát ta vừa định lên tiếng bắt yêu râu xanh mau buông tay, bằng không cậu sẽ kêu lên, bỗng hai bàn tay háo sắc đã bắt đầu lớn mật sờ loạn, cách quần vuốt ve bụng dưới cùng mông cậu ta, đó chính là hai nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cậu..."Tôi khuyên cậu ngoan ngoãn đừng có lộn xộn, trừ phi cậu muốn người khác biết chuyện cậu trốn vé." Giọng đàn ông khàn khàn đặc biệt ôn nhu từ tính, làm cho trái tim người ta không tự giác nhảy mạnh ta xấu hổ ảo não vô cùng, dùng sức giãy dụa muốn thoát khỏi hai bàn tay háo sắc giữa háng và mông, nhưng bị một tiếng nói ngăn chương 1. Sáng sớm, trời đã xám xịt một vùng. Có vẻ trời sắp mưa, nhưng người Luân Đôn không lấy gì làm lạ. Thời tiết ở Luân Đôn là thời tiết điển hình ở nước Anh, vừa đến tháng 8 thì mưa rất nhiều, sang tháng 9 khi chính thức bước vào mùa thu thì lại càng mưa nhiều hơn. Có thể thường xuyên nhìn thấy có nhiều người mặc áo khoác rất dày, thậm chí có người mặc cả áo lông. Ở bến tàu điện ngầm nổi danh Fulham Broadway xuất hiện một người mặc áo lông, trên đầu đội một chiếc mũ chắn gió, không những thế còn đeo kính đen và khẩu trang, trên tay cầm một chiếc ô. Mặc dù thời tiết lạnh, nhưng trang bị đầy đủ như cậu ta thật sự là khá khoa trương, đương nhiên sẽ làm người khác chú ý. Hiện tại đang là giờ đi làm, tới trường, mọi người đều vội vàng cho kịp thời gian, chỉ liếc cậu ta một cái rồi rời mắt đi, cũng không chú ý tới cậu ta quá nhiều. Nhìn túi sách cậu ta đeo trên vai, còn cả quần lộ ra ngoài áo lông, hẳn cậu ta vẫn là học sinh, đang chuẩn bị đến trường. Có điều cậu ta vẫn đứng ở điểm soát vé phía Bắc, không có đi qua soát vé. Thật ra cậu ta đã đứng ở chốt soát vé phía Bắc nửa giờ, nhưng hình như vẫn không có ý định rời đi, chưa mấy chốc đã đến thời gian đến trường, nếu còn không đi sẽ bị muộn. Quả nhiên, cậu ta lấy điện thoại ra xem giờ, dường như có chút lo lắng, không thể đợi thêm nữa, nếu thật sự còn không lên tàu, nhất định sẽ bị muộn. Hôm nay là lễ khai giảng, học sinh mới như cậu ta tuyệt đối không thể đến muộn, nhưng mà... Cặp mắt giấu ở sau cặp kính đen nhìn chốt soát vé phía trước, nhanh chóng hiện ra vẻ e ngại, cậu ta thật sự rất khẩn trương, cậu ta không dám đi qua, bởi vì... Cậu ta không có mua vé! Điều này tức là cậu ta nhất định phải trốn vé, tuy rằng chốt soát vé này cũng không có nhân viên kiểm phiếu, đều là máy móc tự động, nhưng cậu ta vẫn sợ bị người khác phát hiện. Cậu ta chưa từng ngồi tàu, cũng chưa từng mua vé, cho nên đây là lần đầu tiên cậu ta trốn vé... Thời gian có hạn, phải lập tức quyết định là trốn vé hay tiêu tiền mua vé, bởi vì cậu ta 15 tuổi, có thể mua vé trẻ em. Cậu ta lấy một tờ tiền từ trong cặp, nhìn cậu non mịn nhỏ xinh, tay không có gân guốc, không lỗ chân lông to, chắc rằng cậu không phải người da trắng, mà là người châu Á da vàng. Cậu ta lấy tiền ra rồi cũng không lập tức đi nơi bán vé để mua vé, vẫn thật do dự, hình phạt mà bọn họ cho cậu ta chính là cậu ta phải đi tàu điện ngầm trốn vé để đến trường, nếu cậu ta dám vi phạm mệnh lệnh của họ, bị họ biết được không biết sẽ "xử lý" cậu ta như thế nào nữa. Nghĩ đến "xử lý", gương mặt sau khẩu trang m đỏ ửng, vẫn là nên tuân thủ ước định trốn vé thì tốt hơn. Dù sao cậu ta đã vì thế mà "vũ trang hạng nặng", miễn cho trốn vé thất bại bị người khác nhìn thấy bộ dáng. Ngộ nhỡ bị nhân viên công tác bắt được, thì cứ nói tiếng Nhật giả làm người Nhật Bản, không để ai phát hiện cậu ta là Hoa Kiều, làm người Trung Quốc mất mặt.

sẽ hỏng mất nhẹ chút