doc truyen tinh sinh vien

Trang chủTổng hợp truyện Doc truyen doi sinh vien kho nan full stein chuong 12 to tinh bat ngo. my boi tinh co #phỉngãtưtồn #dong nhan superman ban trai sieu nhan cua toi chuong 40 #Fairy Tail Bách Hợp #hp ai tinh lua gat su phan 3 #everything stays boboiboy let s make a rainbow #khi kuroko no basket choi face thu pham hack Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt. Truyện Cố Tiên Sinh, Ngủ Ngon 【Truyện nữ cường, sủng ngọt】. 【Truyện nữ cường, sủng ngọt】Vị thiếu gia nhà họ Cố hiển hách bậc nhất thủ đô kết hôn, đối tượng là một cô gái chưa từng quen biết. Nghe đồn cô ngoan ngoãn, dịu hiền Truyện điền văn kể về cuộc sống điền viên, chăm sóc nhà cửa, lo toan cuộc sống sự nghiệp cũng như đời sống tình cảm của nhân vật chính. Truyện thể loại này thường ngọt ngào, không có cao trào, nút thắt, tranh đấu, tuy nhiên vẫn có một số ngoại lệ. Trên đường đi, anh nói, nữ sinh này nghe, không giống như những tân sinh viên khác, sau khi nghe nói anh là chủ tịch hội sinh viên sẽ xin số điện thoại, lôi kéo làm quen, cô bé đó chỉ quan sát anh từ trên xuống dưới rồi tiếp tục im lặng đi theo anh. Thể Loại: Kinh Dị, Truyện Ngắn, Tâm Lý, Ma Quỷ, Truyền Thuyết Đô Thị, Giết Người, Hồi Hộp, Tâm Linh Tác Giả: Becca Tuyển tập các câu chuyện kinh dị của các bạn sinh viên, hay những chuyện rùng rợn, đáng sợ xoay quanh các sinh viên ở những trường đại học, các chuyến du lịch, các buổi đi chơi… Partnersuche Für Menschen Mit Geistiger Behinderung. Số chương 62 chương + NGOẠI TRUYỆNDịch Thương Thương Đặng, Edit Lynn Trần + Phi Yến một số chương cuối truyệnBạn đã thấy thầy giáo nào có thể bóp méo danh nhân danh ngôn một cách ghê gớm như vậy chưa?Bạn đã thấy thầy giáo nào lại sai tân sinh đáng yêu của mình nhảy vào trong hồ vớt giày lên cho mình chưa?Theo lời các anh chị lớp trên nói thì “Người này không thể nói lý, ngôn hành không thể tưởng tượng, người này ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của bọn anh!!”Lời nói của những người từng trải đúng là rất thấm thía, cực kỳ quan nghe mà gật đầu lia lịa, các anh chị ơi, cho em ôm một cái nào… em rất hiểu anh chị!Các anh chị yên tâm mà đi đi, anh chị đã ngã xuống trước rồi, bây giờ đến bọn em nối năm đại học của tôi, nhất định sẽ bị hủy hoại trong tay ông thầy giáo hắc ám này tôi nói với tôi rằng, đại học không thể so sánh với trung học được, mọi việc phải khiêm tốn thận trọng. Nhưng mà… tôi khiêm tốn thận trọng nổi sao trời?Nếu trời cao cho tôi một cơ hội nữa, tôi chỉ hy vọng có thể nói rằng “Xin hãy trả cuộc sống khiêm tốn’ lại cho tôi.” Chương 20 Chăm bệnh “Cốc cốc cốc.” Ánh sáng mặt trời vừa ló sang cửa sổ, âm thanh gõ cửa ngoài phòng làm nó thức giấc. “Anh Phương ơi anh thức chưa?” Giọng bên ngoài vọng vào, Nhi đang gọi nó với thái độ hơi gấp gáp. Nó không biết có chuyện gì mà con bé lại gấp như vậy, vội mặc quần vào rồi bước ra mở cửa. “Có chuyện gì vậy Nhi.” “Hôm nay anh có đi đâu không?” Nhi vội vàng hỏi. “Hôm nay anh không có lịch, có gì không?” Nó ngáp một cái rồi lại lười biếng nói. “Vậy hôm nay anh ở nhà nhé.” Nhi mừng rỡ nói nhanh. “Ủa sao vậy? Có chuyện gì à?” Nó thấy thái độ Nhi hơi khác thường, liền hỏi. “Chị Thư tối qua đi làm về mệt hay sao á. Giờ sốt rồi, em mới nấu cháo với mua thuốc để dưới phòng á. Em ra cửa hàng nhờ anh trông chị giúp.” Nhi nói ra một lèo, làm não nó phải nhanh chóng tiếp thu. “Hả? Thư sốt hả? Có sao không?” Nó giật mình, lo lắng hỏi. “Tối về trễ rồi còn tắm nên sáng nay sốt.” Nhi trả lời. “Ừ. Anh thay đồ cái rồi xuống, em xuống dưới trước đi.” Phươg nó nhanh sau đó vội mang đồ vào phòng tắm. Nhi đóng cửa sau đó cũng nhanh chóng xuống dưới nhà, tranh thủ còn ra tiệm trông sổ sách giúp mẹ nữa. Vệ sinh cá nhân rồi tắm trong giây lát, nó cũng khá lo lắng nên làm nhanh gọn để xuống kiểm tra xem. Thư lúc trước cũng hay bệnh, nhưng những lúc đó đã có mợ năm và Nhi lo. Bây giờ mợ năm không có ở nhà, Nhi lại phải ra cửa tiệm trông coi. Nó không phải chưa bao giờ chăm sóc người bệnh, nhưng một mình chăm sóc con gái bệnh thì đây là lần đầu tiên. “Sao rồi?” Nó vội xuống nhà, cửa phòng của Thư đang mở thế là nó bước vào hỏi thăm. Thư đang nằm trên giường, không biết phải đang ngủ hay không nhưng mắt nhắm và nằm bất động trên đó. “Ngủ rồi á. Mới cho chị ăn tí cháo với uống thuốc rồi.” Nhi một tay xé miếng dán hạ sốt sau đó dán lên trán Thư. Chén cháo thịt bằm còn để trên đầu giường vẫn còn khá nhiều, chứng tỏ Thư ăn cũng chẳng được bao nhiêu. Nó bước lại gần xem xét, Thư được Nhi thay một cái váy khá mỏng, dài đến đầu gối cho thông thoáng, kế bên có để sẵn cái mềm mỏng phòng khi Thư cảm thấy lạnh. Sau khi dặn dò Phương đủ kiểu thì Nhi mới an tâm xách đồ đi ra cửa hàng. Còn dặn đi dặn lại có chuyện gì nhớ gọi cho nó về ngay. Hai chị em thường ngày hay gây lộn nhưng vẫn rất quan tâm đến nhau. Nếu hôm nay Phương có việc chắc chắn Nhi sẽ ở nhà để chăm sóc cho Thư và bỏ luôn việc ở cửa hàng. Sau khi Nhi rời đi, nó xuống bên nấu một ấm nước nóng để sẵn. Nồi cháo lúc nào cũng bật ở chế độ ấm để Thư có thể ăn bất cứ lúc nào. Thuốc men Nhi cũng đã chuẩn bị xong xuôi chỉ có việc mỗi khi Thư tỉnh dậy là cho ăn uống mà thôi. Phòng của Thư khá rộng rãi, bài trí bên trong cũng đơn giản không quá cầu kỳ. Chỉ có tủ quần áo là điểm đặc trưng của mấy cô con gái. Thư có đến tận hai tủ quần áo nằm cặp bên nhau, bên trong không biết chứa bao nhiêu bộ quần áo. Chả bù cho nó chỉ có hơn chục bồ đồ mặc đi mặc lại qua ngày. Nó kéo ghế ngồi lên bàn, trên bàn không có quá nhiều đồ chỉ có vài con thú nhỏ để trang trí mà thôi. Cửa sổ được hé nhẹ để không khí trong lành bên ngoài có thể thổi vào. Trong phòng cũng không bật máy lạnh, thay vào đó là cái quạt đang để khá xa, gió từ máy quạt bay thẳng đến giường Thư nằm chỉ hơi mát để Thư dễ chịu. Thư nằm im lặng trên giường, khung cảnh này lại giống với truyện cổ tích cô công chúa ngủ trong rừng. Cô công chúa đang bị lời nguyền nằm bất động chờ đợi chàng hoàng tử của đời mình đến. Hai tay đặt trên bụng, Thư nằm ngủ và hít thở đều đều, ngực phập phồng theo từng nhịp thở. Chiếc váy mỏng manh lúc này để lộ toàn bộ thân thể nóng bỏng của Thư trước mắt nó. Bầu ngực sữa tròn trịa hơi nhô lên, đầu ti hiện ra sau lớp vải mỏng. Cái bụng phẳng lì bên dưới là gò mu tam giác hơi đội lên một chút. Gió thổi vào làm chiếc váy dán sát xuống hai chân nên khu vực tam giác thần bí hiện rõ trước mắt Phương. Nó ngồi trên cái bàn cặp cửa sổ, xéo dưới chân giường của Thư nên góc nhìn của nó bao quát hết thân thể mĩ miều của nàng. Thư nằm yên trong giấc mộng không hay biết rằng có một ánh mắt đang say mê chiêm ngưỡng đường nét trên cơ thể nàng. Sau hơn hai giờ, Phương đi ra đi vào xem tình hình thấy trông chừng cho Thư ngủ. “Ưm…….mmmm…….” Bỗng một âm thanh khẽ phát ra trên giường, nó chầm chậm tiến lại gần, Thư cũng vừa mở mắt. “Ăn thêm miếng cháo nữa nghe.” Phương nhẹ nhàng hỏi. Thư không trả lời mà hơi gật đầu nhẹ, nó bước ra ngoài múc một chén cháo nhỏ mang vào phòng. Đặt chén cháo lên đầu giường, nó kéo ghế lại bên mép giường. “Ngồi dậy nổi không?” Nó hỏi. Thư hai mắt nhíu lại, tay chống xuống giường cố gắng nâng cơ thể mình lên. “Ưm ưm.” Thấy Thư không thể gượng dậy nổi, thế là nó đành ra tay giúp. Một tay choàng qua hông, một tay đỡ dưới lưng kéo nàng ngồi dậy, cánh tay nó cảm nhận được lớp da thịt mịn màng nóng hổi qua lớp áo mỏng. Thư không để tâm đến việc va chạm thân mật giữa hai người, nàng ôm lấy bắp tay nó dùng chút sức lực để cố ngồi dậy. Lấy cái gối kê dưới lưng cho Thư tựa vào thành giường, Thư thở ra một hơi nóng ra ngoài. Nó lấy chén cháo đút từng muỗng cho Thư ăn, không quên thổi cho bớt nóng trước khi đưa vào miệng. Thư rất hợp tác, chén cháo nhanh chóng vơi đi và sau đó là muỗng cuối cùng. “Thêm một chút nữa nhé. Ăn nhiều mới mua khỏe.” Phương đút cho Thư muỗng cuối sau đó lại hỏi kèm theo lời động viên. Đôi môi nhợt nhạt của Thư khẽ cười sau đó gật nhẹ đầu đồng ý. Sau hai chén cháo thì Thư cũng tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Cho đến đầu giờ chiều nó cũng cho Thư ăn tận năm chén cháo, sau khi ăn xong vào buổi chiều nó đo lại thì nhiệt kế chỉ đạt ba mươi tám độ trong miệng, chứng tỏ cơ thể Thư đã bớt khá nhiều. Lúc sáng Nhi đo cho Thư đạt đến ba mưới tám độ sáu. “Bớt rồi chứ?” Phương khẽ hỏi, bàn tay đặt lên trán Thư đã không thấy nóng nữa. “Bớt rồi… Cảm ơn anh….” Thư khẽ cười, gương mặt nhợt nhạt của Thư đến giờ thì đã hồng hào trở lại. “Nằm nghỉ thêm một chút nữa không?” Phương ân cần hỏi. “Tắm…. Mồ hôi khó chịu quá.” Thư lắc đầu nói, cơ thể nàng bây giờ toàn mồ hôi làm nàng cảm thấy ngứa ngáy. “Đi nổi không mà đòi tắm.” Phương lại hỏi. “Được… Nấu cho Thư nước nóng.” Thư chầm chậm nói. Nó gật đầu đồng ý, Thư đã có thể tự nằm xuống ngồi dậy nên chắc đi vào phòng tắm cũng không mấy khó khăn. Bước ra ngoài nấu một ấm nước to, nó lấy cái thao giặt đồ ngoài sân mang vào phòng tắm của Thư sau đó cho cô một thao đầy nước ấm. “Được rồi đó. Đừng có khóa cửa…. Có gì còn cứu viện được.” Phương cười cười nhắc nhở, sau đó khép cửa ra ngoài. Thư cười nhẹ đáp lại, nàng chầm chậm bước xuống giường. Sau khi ăn uống đầy đủ làm cơ thể nàng đã phục hồi một chút năng lượng, sau khi đắn đo chọn quần áo thì Thư quyết định vẫn chọn một chiếc váy lụa mỏng, nhưng lần này ngắn hơn chiếc mà nàng đang mặc trên người. Mang đồ vào phòng tắm, không quên lời Phương dặn nên cửa chỉ đóng lại mà không khóa. Thư lấy chiếc ghế nhỏ ngồi xuống nền gạch sau đó múc nước rửa sạch cơ thể nàng. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, bàn tay Thư mò xuống bên dưới khẽ xoa lấy hai mép thịt mềm mại kia. Cảm giác thoải mái lan ra khắp cơ thể, Thư ngả người ra sau chống tay xuống sàn, tay kia động tác ngày một nhanh hơn, nước nhờn trắng đục chảy ra bên ngoài. Phương đang trong bếp nấu cơm và làm chút đồ ăn, nó không hay biết bên trong kia có mỹ nữ đang thủ dâm. Đang loay hoay nấu nồi thịt kho, chợt nó giật bắn mình lao thẳng vào phòng Thư. “Á………á…………..” – Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nhé. Hẹn gặp mọi người vào thứ hai tuần sau. Phần 1 Nhà Quê Ra Tỉnh Nó đỗ đại học, cả nhà mừng rỡ vô cùng. Sau những bữa tiệc ăn mừng, bố nó sắp xếp để nó lên thành phố chuẩn bị nhập học. Bố nó có người anh sống trên thành phố, nhà rộng rãi lại chỉ có mỗi cô con gái đang học năm cuối, nên việc chỗ ở của nó bác nó chủ động đề nghị bố nó đưa nó lại nhà bác mà ở. Tốt quá, khỏi lo lêu lổng với bọn trong ký túc xá, tốt xấu ra sao không biết được, dễ xa ngã lắm. Ở cái tỉnh lẻ này, hầu như nó vẫn còn chưa biết gì về thế giới xung quanh. Mà nhà nó thì buôn bán khá giả nhất nhì thị xã, không hư hỏng như nó kể cũng là điều hiếm. Ngày nó nhập học, cả nhà nó hộ tống nó lên thành phố bằng xe hơi của bố, mang theo cho nó cơ man nào là đồ đạc, cứ như nó đi lập nghiệp luôn vậy. Trên đường đi, nó cố nhớ những hình ảnh về bác nó và những người trong gia đình bác. Nó lên nhà bác cách đây lâu lắm rồi, khi còn là một thằng bé 10 tuổi gày gò, ốm yếu. Nó nhớ láng máng bác nó nghiêm nghị, hay dạy bảo. Bác gái nhỏ nhắn hay cười, đứa chị họ hơn nó 4 tuổi người dài như cây sậy và hay đánh nó khi thấy nó nghịch cái này cái nọ trong nhà. Chắc bây giờ chị nó lớn lắm rồi, sinh viên năm cuối cơ mà, không biết giờ có cao lắm không chứ ngày xưa mình đứng chỉ đến cổ chị ấy. Rồi cũng tới nơi, cả nhà bác ra đón, hôm nay là chủ nhật. Bác nó kia, vẫn giống với hình dung của nó, bác gái cũng thế, vẫn tươi cười như hồi nào. Nó nhìn quanh, cô chị nó kia, đang sách giùm nó cái vali. Không, chị ấy đâu có cao như mình nghĩ, chắc đến tai mình thôi. Khi mọi người đã vào cả trong nhà, nó đưa mắt tìm cô chị, đang đứng ở cạnh cầu thang, nó bẽn lẽn ra chào để ước lượng xem chị có cao bằng mình không. Không, chỉ đến tai nó thôi. “Đúng như mình nghĩ”. Chị cười với nó, gương mặt rạng rỡ, hàm răng trắng đều tăm tắp. Chị xinh quá, nó thầm nghĩ, giống mẹ mà. Nó vui vì cuộc sống mới sắp bắt đầu với những người họ hàng này. * * * Nó bắt đầu năm học, lớp nó đông quá, đứa nào cũng ồn ào, chỉ có nó là khép nép. Con gái trong lớp hay nhìn trộm nó, một thằng trắng trẻo, đẹp trai nhưng nhút nhát. Chúng nó biết ngay nó là con nhà giàu vì những thứ trên người nó. Trong lớp chẳng đứa nào có thể có những đồ hàng hiệu thật như nó, dù bọn con trai con gái trong lớp tỏ ra phô trương ta đây chẳng kém ai nhưng nếu đứng bên cạnh nó thì các chàng và các nàng tự thấy kệch cỡm. Vẻ giản dị của nó toát lên sự sang trọng, quý phái mà không hào nhoáng phô trương. Anh chàng nhà quê giàu có không để ý đến điều đó, nó không biết đồ hiệu thật và giả là thế nào, chỉ thấy bọn con gái ăn mặc như thế thì thích lắm, khác hẳn bọn con gái thị xã. Khép mình trong vẻ kín đáo e dè nhưng nó vẫn không rời mắt khỏi những cái eo lưng thon lẳn sau làn áo thun, những cặp mông căng lắc qua lắc lại cùng nhịp bước của các nàng. Lắm hôm nó trố mắt vì các nàng ngồi bàn trên với cái quần cạp trễ hở cả nửa cái quần lót với mảng da thịt con gái trắng hồng, mịn như lụa. Và bắt đầu nó thấy tò mò về giới nữ, điều mà lâu nay nó không mấy để tâm. Thực sự là nó chưa nhìn thấy cơ thể người phụ nữ bao giờ, và nó rất hay bị ám ảnh bởi điều đó. Nó ngồi trong lớp nhìn qua cửa sổ thấy mấy cô nàng học cùng lớp đứng ngoài hành lang nói chuyện với nhau, mắt nó không rời khoảng ngực cô gái. Áo nàng mỏng và trong tới nỗi nhìn rõ đường ren viền của cái áo lót đang phập phồng theo nhịp thở. Nó mơ màng hình dung ra cái gì đằng sau làn áo đó. Một nàng khác đang xoay lưng lại, mông căng tròn hằn lên đường viền của quần lót, nàng đó quay người lại, dựa lưng vào lan can, người ưỡn ra phía trước, háng nổi lên một cái mu mum múp, quần chật đến nỗi thấy hằn lên đường xẻ giữa cái mu… Cái của con gái đấy, hình tam giác, nổi gồ lên, giữa xẻ một đường rãnh tạo nên hai múi hai bên. Trong cái rãnh ấy như thế nào nhỉ, sự mường tượng làm nó thấy rạo rực, một cảm giác khó tả cứ cuộn lên trong người. Quay lại bàn trong, hai cô nàng đang ngồi tán gẫu, một cô đối diện nó nằm bò ra bàn, khuy áo hở ra lộ rõ khe ngực đầy đặn trắng lốp với cái áo lót mầu hồng nhạt. Nó kín đáo nghiêng người đi liếc nhìn để thấy rõ hơn cả một phần bên vú của cô nàng, cô nàng không hay biết vẫn thản nhiên nói chuyện, lại còn co hai chân lên ghế. Giả vờ sửa lại dây giầy, nó cúi xuống gầm bàn và liếc xéo sang nhìn. Giữa hai đùi cô nàng co lên lộ ra một cái tựa như hai múi bưởi, quần chật và mỏng làm cái khe ở giữa sâu hơn và hai múi bưởi nổi căng lên nom thật thích mắt. Cái ấy chắc là mềm và ấm lắm, giá mình được sờ nắn nó một lần nhỉ, chắc thích lắm. Tự dưng nó thấy nong nóng trong quần, cái của nó đang từ từ lớn dần lên và trở nên chật căng trong quần. Thôi phải chui lên kẻo bọn nó nghi ngờ, bọn nó biết mình thế này thì xấu hổ lắm. Mình vẫn nhìn bọn nó bằng cập mắt phớt đời cơ mà. Hết Phần 1 … Xin mời đón xem tiếp Phần 2 [Cập nhật lúc 0442 25-03-2021]Đọc truyện tranh Cuộc Sống Sinh Viên - Chapter 1 với chất lượng hình ảnh HD và tốc độ tải nhanh tại Comics24h. Và nhiều bộ truyện tranh Hot nhất tại đây. Các chương mới nhất của bộ truyện tranh Cuộc Sống Sinh Viên sẽ được chúng tôi cập nhật nhanh nhất tại Comics24h. Sẽ rất tuyệt vời nếu bạn đặt Comics24h là website truyện tranh yêu thích của bạn. Hy vọng bạn sẽ đến tham gia cùng chúng tôi và trở thành độc giả truyện tranh trong cộng đồng này. Thanks! Đam Mỹ Nguồn Sưu tầm 50 Hoàn Thành 071257 02/05/2023 Bạn đang đọc truyện Tinh Viên của tác giả Trương Đại đoạnSiêu sao từng rất nổi tiếng nhưng đó đã là chuyện quá sơn thời nào cũng có minh tinh, chỉ nổi mấy năm rồi hết này siêu sao ngày càng lép vế, tuy vẫn còn mấy giải thưởng năm xưa để vớt vát mặt mũi nhưng minh tinh mới mọc lên như nấm, mấy năm nay con nít mới lớn cũng chẳng biết anh là sao rất chán nản, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng bao lâu nữa anh sẽ không còn được mặc đồ hiệu xa xỉ của các hãng quảng cáo, sau này phải tự mình lái xe đến cửa hàng đồ hiệu để đặt may như thời chưa nổi yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nhóc Ngốc Cũng Có Thể Được Nhà Giàu Cưng Chiều Sao hoặc Vai Ác Cố Chấp Trong Tiểu Thuyết Nhân Ngư Lật Xe Rồi

doc truyen tinh sinh vien